Ngoài ra, ông ta còn thật sự vuột mất những tòa nhà máy mới ở Hải Đông, Tống Thư Ngạn đưa dự án này cho đối tác của mình. Có điều may thay ông chủ Tống cũng không tệ lắm, bởi suy cho cùng ông ấy đã bị chính con trai của mình đuổi đi.
Tống lão gia vừa mới phàn nàn về con trai của mình bèn đổi giọng: "Ông chủ Lỗ, nói mới nhớ hình như ông đã chiếm được hời từ tay con trai tôi. Ông hãy mau nói xem ông đã chiếm được bao nhiêu lợi nhuận trong tay Hải Đông rồi?"
"A! Tôi bán một tấm vải sẽ thu được tiền lời bằng tiền một tấm vải, cái nhà máy Hải Đông kia của ông bán một tấm vải thì kiếm được bao nhiêu tiền? Chỉ trong vỏn vẹn một tuần mà cậu ta đã tung gần mấy nghìn xấp vải, ông nói thử xem cậu ta đã lộ mất bao nhiêu tiền rồi? Tôi không biết chi phí sản xuất một xấp vải bông của nhà ông bao nhiêu, nhưng nếu rẻ hơn thì phải một đồng tiền một thước đúng không? Một tấm vải sáu đồng tiền, một tháng thu được hai, ba nghìn đồng đại dương! Thế chẳng khác gì mỗi tháng lái một chiếc ô tô nhỏ xuống sông Hoàng Phổ! Tiêu nhiều tiền như vậy đổi lấy doanh số bán hàng không giảm, ông cảm thấy như thế nào?" Ông chủ Lỗ cười trào phúng và nhìn Tống lão gia: "Ông không biết gì nhưng cứ lôi kéo ông chủ Hầu làm chung bất kể ngày đêm thì có được không?"
"Em Hồng Đạt, cần gì phải thế? Nếu ông chủ Tống có thể quản được thằng con chỉ toàn cơ bắp kia của ông ấy thì có thể bị đuổi ra khỏi Hải Đông ư? Đừng có xát muối vào vết thương của ông Tống nữa." Ông chủ Kim chắp tay với ông chủ Tống: "Thế Phạm, đừng nên quá tò mò, nhân lúc trong tay vẫn còn tiền thì hãy đến khiêu vũ trong vũ trường của tôi đi. Trước kia ông là khách quen chỗ tôi đấy!"
Ông chủ Niên nghe thế bèn cười: "Vẫn nên để ông chủ Tống giải quyết mớ rắc rối của mình xong đã. Nghe nói gần đây hai vị di thái thái trong gia tộc của ông chủ Tống ầm ĩ không yên, đuổi cổ Đại cô thái thái nhà ông ra khỏi hà đúng không?"
Tống lão gia nghe thấy Niên Đại Hoành bàn tán bê bối trong gia đình mình, nóng lòng muốn nhìn thấy Lỗ Hồng Đạt thua lỗ dẫn đến phá sản và Niên Đại Hoành không thể thu về số tiền lớn mà mình đã đưa ra khiến cả hai người đó phải khóc trời đập đất. Bây giờ ông ấy chỉ muốn ném tên khốn Niên Đại Hoành này xuống sông Hoàng Phổ mà thôi.
"Đúng thế đúng thế! Ông chủ Tống, đợi khi nào xử lý xong nhớ đến chỗ tôi tiêu khiển nhé, bọn tôi đi dùng bữa đây." Ông chủ Kim dẫn người rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT