Bên này Tống thái thái đang dạy cô bé thêu hoa, bên kia Tần Du đang chăm chú nghe Phó lão gia giảng môn đạo trong ngành bất động sản, cô đã nhớ được năm sáu trang giấy.
Cuối cùng Phó lão gia tổng kết: "Kỳ thật những công việc hàng ngày này đều là vật chết, cháu xem, những vấn đề mà cháu lo lắng rồi nêu ra, trên thực tế đều có thể tìm được trong các tư liệu. Vậy thì cháu còn lo lắng gì nữa? Bác cho rằng dao sắc chặt đay rối vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, những người này đặt ở đây, trong ngoài cấu kết, mới là phiền phức."
"Cháu cũng nghĩ vậy. Cháu dự định đuổi vài người có quan hệ cực kỳ thân thiết với Charles Hà đi, mấy người còn lại, có người được thăng chức tăng lương, có người cho thêm nhiều tiền một chút, con người mà! Lấy lòng cấp trên là vì cái gì? Còn không phải là vì lấy thêm ít tiền hay sao? Chỉ cần tiền đập vào đúng chỗ, tạm thời chắc chắn là có thể ổn định. Sau đó lại bồi dưỡng người của mình. Hơn nữa tiếp theo phải thu hẹp lại, có rất nhiều bất động sản phải bán đi, phỏng chừng có những người này cũng là đủ rồi. Chờ khi khủng hoảng kinh tế đến, thừa dịp giá thấp thì thu mua, trên thị trường có rất nhiều nhân tài chuyên nghiệp thất nghiệp, đến lúc ấy tuyển dụng thêm cũng không muộn."
"Cháu đã ra quyết định rồi thì cũng không cần bác phải nhiều lời. Nếu cụ thể có gì không rõ, cứ hỏi bác, hoặc hỏi chưởng quỹ Du cũng được."
"Cảm ơn bác trai."
Tần Du rời khỏi thư phòng, đụng phải Phó Gia Thụ, Phó Gia Thụ tiễn cô xuống lầu: "Ngày mai chắc em sẽ bề bộn nhiều việc, giờ đi làm không ra ngoài được, sau khi tan tầm thì đến xưởng Hưng Hoa xem thử?"
"Chuyện chỗ anh gấp lắm à?" Tần Du nhìn anh: "Chẳng lẽ không phải là nhà máy Hải Đông cần em hơn sao? Sau khi tan tầm em định tới Hải Đông."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT