"Bà cũng biết, nó không phải từ trong bụng bà ấy sinh ra? Nuôi con mà chẳng dạy dỗ cũng là lỗi của người cha, nó là con của bà hay là con của bà ấy? Thư Ngạn làm việc không đúng cũng là lỗi của tôi. Nếu Thư Hoa không được dạy dỗ tốt, cũng đều là lỗi của người làm cha này, Đại thái thái làm chuyện gì sai? Bà ấy có để hai mẹ con bà thiếu ăn thiếu mặc không?"
Tống lão gia nổi giận, nghĩ đến vừa rồi Tam di thái cùng Ngũ di thái xúm lại chê cười Nhã Vận, Nhị di thái cũng nhân cơ hội này quanh co lòng vòng ám chỉ vợ cả, chính mình lại kéo một đống rắc rối này làm vợ cả nhọc lòng.
Tống lão gia quay người đi ra ngoài, Nhị di thái chạy đuổi theo, lão gia đã ra khỏi cửa viện, bà ấy hận bản thân quá nóng vội.
Bấy giờ Tống lão gia không có nơi nào để đi bèn tới chỗ Tứ di thái, vừa đi tới chỗ viện của Tứ di thái, đã trông thấy bà ta cầm chổi lông gà đánh cô con gái ba tuổi: "Nuôi mày chỉ tổ tốn tiền, lúc nào cũng chỉ biết khóc!"
Tống lão gia bước nhanh vào, kéo đứa nhỏ ra sau lưng mình hỏi: "Bà làm gì vậy?"
Tứ di thái không ngờ lão gia lại tới, từ khi lão gia cưới Ngũ di thái về, nhiều nhất cũng chỉ tới đây nhìn xem một lúc hỏi han hai câu. Bà ta vốn là người hầu của Tam di thái, khó khăn lắm mới mang thai trở thành Tư di thái, đâu ngờ mới đó đã vài năm, lão gia để bà ta ở bên cạnh, nhưng ngày ngày bà ta đều lo lắng, sợ đứa nhỏ trong bụng mình không phải con trai. Nhưng nếu đứa nhỏ là con trai thì thế nào, sợ là lão gia cũng sẽ không để trong mắt.
Con gái còn nhỏ ngây thơ chưa biết gì, không chịu ăn, ăn cơm xong cũng không chịu ngủ trưa, vốn dĩ trong lòng bồn chồn không yên, bà ta rất tức giận cầm chổi lông gà lên đánh con bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT