Đại thái thái cầm lấy tờ báo, đọc thông báo ly hôn trên đó mà tay run run, ông cụ giật tờ báo trên tay vợ xem, trên trán nổi đầy gân xanh, đã đăng lên báo rồi sao?
Trưởng Căn bước vào đưa roi qua, Tống lão gia cầm roi rồi chỉ vào Tống Thư Ngạn: "Mày từ nhỏ đã thông minh và hiếu học. Con cháu xuất sắc nhất, đứa nào bị ăn đòn, riêng mày không có! Tao nghĩ mày là con cháu ưu tú nhất trong nhà họ Tống, trò giỏi hơn thầy, không nghĩ tới mày có một mặt như vậy, ngỗ nghịch bất hiếu!"
Dứt lời, Tống lão gia lấy roi quất lên người Tống Thư Ngạn, Tống Thư Ngạn chịu đựng đau đớn trên người: "Cô ấy cũng không hề yếu đuối như hai người nghĩ, cô ấy cũng đã sắp xếp ổn định cuộc sống ở Thượng Hải."
Tống Thư Ngạn quỳ gối di chuyển lên phía trước, cầm lấy lá thư trên bàn, hai tay đưa cho cha mẹ: "Đây là thư cô ấy viết cho cha, cha cứ đọc thì biết."
Ông Tống dừng roi, Đại thái thái cầm lấy bức thư mở ra, mở đầu đã thay đổi xưng hô, gọi hai người bọn họ là "bác trai và bác gái".
Đại thái thái đọc một đoạn, ngẩng đầu lên: "Cho nên Nhã Vận đã tới Thượng Hải, con chưa từng đón con bé?"
"Vừa rồi con phải đi tới Vũ Hán nên đã sắp xếp để Phó Gia Thụ đến đón cô ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT