Lúc này Tống Thư Ngạn ngẫm lại chính mình, bản thân không khỏi quá tàn nhẫn với cô. Nhưng trên đời này làm gì có chuyện nào cũng chu toàn được: "Cuối cùng vẫn là tôi phụ lòng cô ấy!"
"Ngoài câu này ra, anh còn gì khác không?" Phó Gia Thụ hỏi anh ấy.
Lời này chẳng qua là nói nhảm, Tống Thư Ngạn thở dài: "Không nói nữa, không nói nữa. Ai bảo chúng ta ở trong thời đại thay đổi lớn chứ?"
"Đã chuẩn bị xong bữa tối rồi thiếu gia." Người hầu đi tới nói.
"Đi, ăn cơm tối thôi." Tống Thư Ngạn vươn tay ra mời Phó Gia Thụ đi ăn cơm.
Hai người đều là du học sinh, hôm nay chuẩn bị đồ tây, Tống Thư Ngạn rót rượu vàng cho Phó Gia Thụ. Phó Gia Thụ nhớ tới lời Tần Du ngẫu nhiên nói, thực ra người lái xe không thể uống rượu, còn sẽ khiến năng lực phản ứng của con người giảm xuống dễ xảy ra sự cố, có thể không uống thì cố gắng đừng uống.
"Anh Thư Ngạn, lát tôi còn phải lái xe nên không uống rượu đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play