Phương Kỳ Sinh cùng đồng nghiệp khi trở về, liền trông thấy bốn người kia tựa lưng vào tường, đồng loạt đứng bật dậy. Trên mặt họ dính đầy máu, ánh mắt trống rỗng, nhìn chằm chặp về phía trước. Bất kể hỏi gì họ cũng không lên tiếng, hình ảnh đó quả thật quỷ dị đến rợn người.
Hôm nay là Chủ nhật, hầu hết cán bộ trong cục cảnh sát đều nghỉ ngơi. Các cảnh sát trẻ tuổi khi chứng kiến cảnh tượng kỳ dị đó đều bị kích động không ít. Nếu không phải Phương Kỳ Sinh trở về kịp thời, có lẽ họ đã phải gọi điện đến bệnh viện tâm thần cầu cứu rồi.
Phương Kỳ Sinh và các đồng nghiệp, những người có kinh nghiệm trinh sát hình sự lâu năm, cũng không khỏi bị sốc. May mắn là họ giữ được bình tĩnh. Phương Kỳ Sinh phân phó các đồng nghiệp canh chừng bốn người kia, rồi đến báo cáo với đội trưởng Trần Thụy.
Những gì Đinh Nhan nói quả nhiên đã ứng nghiệm! Trên mặt Trần Thụy không có biểu hiện gì đặc biệt, nhưng trong lòng đã bị chấn động mạnh mẽ, thậm chí còn có chút ngây người.
Phương Kỳ Sinh tiếp tục: "Đội trưởng, sao đội trưởng biết có người muốn đến đầu thú? Có phải là chị dâu đã nói với anh không? Tôi liền biết chắc chắn là chị dâu, chị dâu bây giờ quả thật lợi hại, biết trước tương lai. Lần trước cô ấy nói tôi sẽ gặp đào hoa, còn nói với tôi một câu là "Cố nhân đến", lúc đó tôi còn không tin cô ấy. Nhưng quả nhiên không quá hai ngày, liền có người giới thiệu cho tôi một đối tượng xem mắt, còn là bạn học cũ thời trung học, đúng là "cố nhân". Bây giờ tôi thực sự phục chị dâu hết lòng..."
Phương Kỳ Sinh thao thao bất tuyệt bày tỏ sự kính phục đối với Đinh Nhan. Trần Thụy cũng lấy lại tinh thần, nói: "Nói nhiều quá rồi, mau trở về cục, tôi cũng lập tức đến."
Phương Kỳ Sinh còn chưa nói hết câu, đáp "Vâng", đang định lên xe thì mới để ý đến Lý Lệ Hoa ở bên cạnh, liền kinh ngạc hỏi: "Cô còn ở đây làm gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT