Họ suy nghĩ như vậy cũng là vì lo cho gia đình lớn. Con cả nhà họ điều kiện kinh tế không tốt, làm ruộng, một năm cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, nên việc lo cho hai đứa con đi học khá khó khăn. Nếu để họ lo tiền học phí thì sẽ rất vất vả.
Người già tuổi cao sức yếu, kiếm tiền cũng không phải là để tiêu xài hoang phí.
Dĩ nhiên, con cái đều là con, họ sẽ lo cho cả hai đứa cháu đi học, dù cho nhà con hai có điều kiện hơn. Làm cha mẹ, họ phải đối xử công bằng với các con.
Điền Tú Chi và Trần Trung Hòa đã bàn bạc xong, định hôm nào đó sẽ nói với hai con. Nhưng bà còn chưa kịp nói thì đã bị Lục Xuân Mai ép phải nói ra.
Việc chủ động nói và bị ép nói là hoàn toàn khác nhau. Điền Tú Chi trong lòng hơi khó chịu với Lục Xuân Mai, nhưng bà không nói ra. Gia đình hòa thuận là điều quan trọng nhất, nhà con cả nghèo khó, tính toán hơn một chút cũng là bình thường.
Nghe Điền Tú Chi nói vậy, Lục Xuân Mai thở phào nhẹ nhõm. Trần Tường lập tức mặt đỏ lên nói: “Hôm nay con đến đây chỉ để hỏi ý kiến của mọi người thôi. Quyết định cho con gái vào trường cấp ba Khiếu Khứ là được rồi, những chuyện khác cha mẹ không cần lo lắng. Nếu như con mà không lo nổi cho con đi học thì con cũng không xứng đáng được gọi là cha.”
Điền Tú Chi nói: “Đây là việc mẹ với cha con thương lượng xong rồi, không chỉ cung cấp cho Nhã Quyên và Nhã Lệ, mà Đại Bảo, Tiểu Bảo cũng sẽ được như vậy…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play