Chu Anh Nữ khóc đến sưng cả mắt, nước mắt đã cạn khô. Ngồi thừ ra đấy, bà lại nghe thấy tiếng cổng nhà kêu cạch một cái. Trong lòng bà lại dâng lên niềm vui: Con trai dù có ghét bà đến mấy thì trong lòng vẫn còn thương mẹ, chắc nó quay về rồi.
Bà khàn giọng gọi: “Tuấn Phong ơi!”
Không thấy Tuấn Phong quay lại, bà đứng dậy đến cửa xem. Cổng đã mở nhưng không thấy bóng dáng con trai đâu.
Bà nghĩ rằng Chu Tuấn Phong vẫn còn giận dỗi bà, đoán rằng anh ta đang ở đâu đó trong sân, liền định đi tìm anh ta. Nhưng vừa mới ra khỏi cửa phòng, bà đã thấy cổng sân từ từ đóng lại.
Chu Anh Nữ nghĩ rằng có lẽ vì mình đã khóc quá nhiều nên nhìn nhầm, bà dụi mắt rồi nhìn lại, nhưng lần này cổng lại từ từ mở ra.
Kỳ lạ thay, cả trong lẫn ngoài cổng đều không có ai cả.
Lúc này đã hơn 12 giờ đêm, mọi người xung quanh đều đã ngủ say, yên tĩnh đến lạ thường. Cổng sân lại phát ra tiếng "KÍTTT..." thật lớn, nghe thật đột ngột và quỷ dị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT