Liễu Xuân Hồng cũng giận lắm: “Mẹ giới thiệu cho con bao nhiêu người rồi, mà con không ưng ai cả. Mẹ sai người khác giới thiệu, con lại chẳng thèm nhìn. Con sắp hai mươi sáu tuổi rồi, vẫn chưa chồng, con định làm gái già ở nhà à?”
“Con làm gái già thì có làm sao? Con có ăn của mẹ đâu?”
Nói xong, cô ta vào phòng ngủ, nhét bừa bộ quần áo vào vali, rồi xách vali đi luôn.
Liễu Xuân Hồng ngăn cũng không được, ngồi sụp xuống ghế sofa mà khóc. Bà không hiểu con gái mình sao lại thế. Trước kia ngoan ngoãn lắm, mà hai năm nay tính tình thay đổi thất thường, đặc biệt là nửa năm gần đây, càng lúc càng kỳ quái. Thậm chí, vẻ bề ngoài của con bé cũng khiến bà sợ hãi. Bà không biết mình đã nuôi dạy một đứa con gái như thế nào.
Lý Lệ Hoa về Thành phố Thanh rồi đi xe buýt đến nhà máy điện. Gặp ai cô ta cũng chào hỏi qua loa, rồi thẳng tiến về ký túc xá của mình.
Vì có dượng cô ta có quan hệ nên cô ta được ở một phòng riêng trong ký túc xá. Cô ta dùng tấm ván gỗ ngăn phòng thành hai gian nhỏ. Ngoại trừ cô ta, ít ai vào gian trong. Cô ta cũng không cho ai vào.
Nhưng nếu có ai đó vào phòng trong, chắc chắn sẽ giật mình. Bởi vì gian trong dán đầy bùa vàng, trên bàn bày la liệt những cái bình sứ nhỏ. Gió thổi qua, những lá bùa vàng bay lả tả, thậm chí còn nghe thấy tiếng kêu rít kỳ lạ, vừa giống như tiếng người kêu, mà lại không phải, khiến căn phòng trở nên âm u đáng sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT