Phương Kỳ Sinh không hiểu lắm: “Chị dâu, tại sao lại bảo đến mai nó mới có nhà?”
Đinh Nhan đáp: “Mai anh sẽ biết.”
Phương Kỳ Sinh gãi đầu, đành thôi không hỏi nữa, cùng Dương Thanh Thuận và những người khác bế đứa bé đi.
Trần Thụy nói: “Bên thôn Diêu kia…”
Đinh Nhan cười nhạt: “Mặc kệ họ, người làm ác thì phải tự chịu quả báo.”
Kiếp trước, sư phụ gọi cô đi, cô không thể làm gì khác. Kiếp này, không có ai bắt buộc, cô cũng không muốn đi. Giết hại nhiều đứa trẻ như vậy, những kẻ đó không trả nợ thì ai trả?
Thấy không còn chuyện của mình, Đinh Nhan nói với Trần Thụy: “Em về nhà đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT