Đinh Nhan gật đầu. Đinh Phân tức giận nói: “Hai mâm cỗ to thế này, toàn bộ đều do chị cả lo liệu. Đến ngày mở tiệc mà lại đuổi chị cả đi, chẳng khác nào giết lừa cướp của. Chị thực sự sợ chị cả nghĩ quẫn…”
Đinh Nhan an ủi chị gái: “Theo em quan sát thì chị cả không phải người dễ dàng tự vẫn đâu. Nhưng để phòng trường hợp xấu, em đã để người ở lại trông chừng chị ấy.”
Đinh Phân liếc nhìn một lượt, thấy Trần Thụy, Đại Bảo, Tiểu Bảo đều đã đến, liền hỏi Đinh Nhan: “Em để ai ở lại trông chừng chị ấy?”
“Văn Bân ạ.”
Đinh Phân ngẩn người ra một lúc, rồi chợt nhớ ra Văn Bân là ai. Lúc này, cô ấy càng thông cảm hơn với hoàn cảnh của cô chị cả: Nếu như chị cả biết rằng bên cạnh chị ấy có một con quỷ luôn theo sát từng bước chân như thế, chẳng biết chị ấy sẽ sợ hay khó chịu hơn.
Trong khi Đinh Nhan và Đinh Phân đang nói chuyện, bỗng có một người đàn ông vội vã bước vào từ cửa. Với vẻ mặt lo lắng, ông ta hỏi mẹ Đinh: “Nhan Nhan đã về chưa?”
Đinh Nhan nhận ra đó là Đinh Đức Tài, người hàng xóm trong thôn, thường gọi ông là h Chú ba. Cô đứng dậy chào hỏi: “Dạ, tôi chào Chú ba.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play