Giọng nói của bà khàn khàn, có lẽ do mất răng nên nói chuyện hơi hở.
Khuôn mặt bà đầy nếp nhăn, già đến nỗi mí mắt trĩu xuống, che khuất một nửa con ngươi, để lộ ra con mắt còn lại nhìn người ta một cách âm u.
Dù trông có vẻ đáng sợ nhưng bà ta là người sống chứ không phải ma quỷ.
Trước đó, Trần Thụy đã nghe Phương Kỳ Sinh kể về một bà lão lớn tuổi thường xuyên ra vào nhà máy gỗ bỏ hoang này. Người ta nói bà ta là một kẻ ngốc, không biết sợ hãi, dám đến những nơi tối tăm một mình. Có lẽ bà lão trước mặt chính là người mà Phương Kỳ Sinh nói đến.
Tuy nhiên, người ta cũng nói rằng bà lão này không hề ngốc như vẻ bề ngoài.
Đinh Nhan và bà lão nhìn nhau một lúc. Bà lão cúi đầu xuống và hỏi: “Tôi hỏi các người lần nữa, nửa đêm hôm nay, các người đến đây làm gì?”
Trần Thụy đáp: “Chúng tôi đến tìm Đinh Văn Bân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play