Phương Kỳ Sinh sờ cằm: “Tôi thấy không chỉ tám trăm năm, mà là tám ngàn năm cũng có. Thật sự, một người đàn ông mà dính vợ như vậy thì không có tiền đồ.”
Trần Thụy liếc bọn họ một cái, rồi lại nhìn Đinh Nhan: Anh cảm thấy không chỉ tám ngàn năm, mà là tám vạn năm cũng có.
Giờ đây, anh nhớ lại tất cả, cả cuộc đời trước. Có một cô gái đã giúp anh cải mệnh nghịch thiên, nhưng bị trời phạt. Một tia sét đánh xuống từ trời, trực tiếp nhắm vào cô gái lúc đó đã hao hết pháp lực nên mặt mày tái nhợt. Vào khoảnh khắc tia sét sắp đánh trúng cô gái, anh đã kéo tay cô lại, sau đó thì không nhớ gì nữa...
Đinh Nhan có chút ngượng ngùng vì bị Trần Thụy nhìn chằm chằm: “Chỗ này không còn việc gì nữa, em về trước.”
Trần Thụy còn chưa kịp mở miệng, Phương Kỳ Sinh đã hô lên: “Cục trưởng, hai người đã vất vả hai ngày rồi, hai người về đi. Ở đây có tôi, Thanh Thuận, Lý Kỳ và Trần Đống Lương lo liệu.”
Phương Kỳ Sinh giờ đây là đội trưởng hình sự, đây cũng là một phần công việc của anh ta. Trần Thụy gật đầu, sau đó dặn dò Phương Kỳ Sinh: “Trước tiên hãy đưa thi thể về, rồi thông báo cho gia đình người chết nhận thi thể.”
“Vâng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play