Trần Thụy đương nhiên rất đồng ý với ý kiến của cô: “Em cứ bàn bạc với mẹ đi. Mẹ sẽ nghe theo ý kiến của em. Em cứ khuyên bảo bà ấy, bà ấy chắc chắn sẽ đồng ý.”
Đinh Nhan đi đi lại lại trong nhà và ngoài sân, suy nghĩ xem nên thay đổi điều gì ở đâu, nên bày trí thêm những gì để mang lại vượng khí.
Sau khi đã quan sát kỹ lưỡng và có những ý tưởng cụ thể, cả gia đình mới quyết định rời đi.
Ở căn nhà bên cạnh, Từ Thanh Hà rót một ấm trà lớn để nguội, nhưng vẫn không thể dập tắt được cơn tức giận trong lòng. Bà ta đập mạnh ấm trà xuống bàn trà và nói: “Trần Thụy chỉ phá vài vụ án mà đã được thăng chức lên làm Phó cục trưởng, còn đứng thứ hai nữa chứ. Còn ông thì sao? Ông cống hiến cho cục cả nửa đời người mà còn không bằng hắn ta phá vài vụ án!”
Trương Tân Lỗi cũng cảm thấy khá bực mình khi nghe vợ nói vậy. Ông ném tờ báo trên tay xuống ghế sofa và nói: “Bà đừng có cãi nữa. Tôi đang rất mệt mỏi rồi.”
Mặc dù Trương Tân Lỗi lớn tuổi hơn Trần Thụy rất nhiều, nhưng cả hai đều vào ngành cảnh sát cùng một năm. Trần Thụy vào đội hình sự còn ônng thì vào đội quản lý trật tự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play