Đây có thực sự là sức mạnh của Võ Tiên không?

"Đây là do Võ Tiên làm sao?"

Lâm Mang nhìn Trương Tam Phong, hỏi ra câu nghi ngờ trong lòng mình.

Khiến một người quên mất một phần ký ức, điều này không khó, hắn rất dễ làm

được.

Thậm chí với trình độ về nguyên thần của hắn thì có thể dễ dàng khiến hàng

ngàn người quên mất một phần ký ức, nhưng muốn làm ảnh hưởng đến nhiều

người như vậy ở Ngũ Phương Vực, thì cần phải có sức mạnh to lớn đến mức

nào?

Trương Tam Phong thở dài, lắc đầu nói: "Ta cũng không biết nhiều lắm về giới

này, nhưng có lẽ những việc này chỉ có nhân vật như Trương Thiên Sư mới làm

được thôi."

"Trên thực tế, làm như vậy cũng là để bảo vệ hạ giới và những người phi

thăng."

"Nhưng với tình hình hiện tại, có lẽ không giấu được bao lâu nữa."

Lâm Mang kinh ngạc nói: "Là có ý gì?"

Trương Tam Phong trầm giọng nói: "Giới này đã có dấu hiệu sụp đổ, tất cả mọi

người đều đang tìm cách rời đi, mà hạ giới sẽ là con đường sinh tồn duy nhất."

"Muốn tìm được con đường đến hạ giới, thì những người đã phi thăng như

chúng ta là không thể thiếu, đặc biệt là những người vừa mới phi thăng lên."

"Ta thì không sao, thân phận không được nhiều người chú ý tới, còn ngươi..."

Trương Tam Phong mỉm cười không nói.

Khóe miệng Lâm Mang giật giật, không để ý nói: "Ai muốn đến thì cứ đến đi."

"Giết chán chê rồi, chắc sẽ chẳng còn ai để ý đâu."

Trương Tam Phong lắc đầu, trầm giọng nói: "Ngươi đừng có xem quá thường,

chuyện này không đơn giản đâu."

"Hay là ngươi về Đạo Nguyên Sơn với ta đi, biến mất một thời gian, ở đó

những người bình thường không dám tùy tiện đến đâu."

"Trốn à?" Lâm Mang hơi nhướng mày, nhàn nhạt nói: "Trương Chân Nhân hẳn

là rõ tính cách của ta."

Trương Tam Phong thở dài, hắn đương nhiên biết rõ tính cách của Lâm Mang,

nên cũng không khuyên nhiều nữa, mà giơ tay từ trong ngực lấy ra một thứ.

"Nhìn xem đi, ta nghĩ ngươi sẽ thích thú đấy."

Lâm Mang nhìn sang, sắc mặt hơi đông cứng, kinh ngạc nói: “Thiên Trọc Địa

Độn Hỗn Nguyên Công ?”

Một trong bảy tuyệt học Thiên Địa Giao Chinh m Dương Đại Bi Phú!

Sức mạnh của môn võ học Thiên Địa Giao Chinh m Dương Đại Bi Phú này thì

không cần phải nói nhiều, mỗi một môn trong đó riêng ra đều tuyệt đối có thể

xưng là môn võ học hàng đầu đương thời.

Chỉ là Thất môn nên tập lại rất khó khăn, trên giang hồ lưu truyền nhiều nhất

thường cũng chỉ là một hai bản, còn tương đối phổ thông.

Cho dù có người muốn tập hợp đủ, nhưng tiêu tốn công sức mấy trăm năm, cuối

cùng cũng đều vô ích, giống như môn võ học này bị nguyền rủa vậy, trên giang

hồ chưa từng có ai có thể tập hợp đủ hoàn chỉnh.

Từ sau khi đến Ngũ Phương Vực, hắn ngoài ý muốn trong truyền thừa của

Quyền Thánh tìm được một bộ, không ngờ hôm nay Trương Tam Phong lại đưa

tới cho hắn một bộ nữa.

Đúng là hôm nay có quá nhiều chuyện ngoài ý muốn.

Mặc dù đối với hắn mà nói môn võ học này hiện giờ tác dụng không lớn, nhưng

không có môn võ học này, Đại Bi Phú mãi mãi thiếu một môn, khó có thể bổ

sung đầy đủ.

Như vậy thì hắn chỉ thiếu một môn là có thể tập hợp đủ Đại Bi Phú, phát huy uy

lực thực sự của môn võ học này.

Trương Tam Phong vuốt râu cười nói: "Đã sớm biết ngươi đang tu môn võ công

này, ta cũng tình cờ phát hiện được nó ở Đạo Nguyên Sơn nên mang theo luôn."

Nói tới đây, Lâm Mang đột nhiên nhớ tới một chuyện, mở miệng nói: "Nói mới

nhớ, ta mới tới cảnh giới này không lâu đã gặp một người tự xưng là người của

Đạo Gia nhánh Nhân Tông."

"Nhân Tông?"

Trương Tam Phong lộ vẻ kinh ngạc, ngạc nhiên nói: "Người Nam vực?"

Lâm Mang gật đầu.

Trương Tam Phong hơi nhíu mày, trầm giọng nói: "Không ngờ người của bọn

họ nhanh như vậy sẽ tìm được ngươi, quả là ngoài ý muốn."

"Bất quá lý niệm của Nhân Tông có phần bất đồng với Long Hổ Sơn."

Đạo Gia ban đầu Thiên Nhân Nhị Phái vốn đã có lý niệm bất đồng, sau đó càng

ngày càng chia rẽ nghiêm trọng.

Điểm này có phần giống với Thiền Tông và Mật Tông trong Phật Môn, chỉ là

không nghiêm trọng như Thiền Tông với Mật Tông.

Trương Tam Phong thở dài, nhẹ giọng nói: "Đã như vậy thì ngươi không muốn

theo ta đến Đạo Nguyên Sơn, vậy thì sau này ngươi phải tự cẩn thận rồi."

Hắn hiểu tính cách của Lâm Mang, nếu những người kia tìm tới, không tránh

khỏi sẽ xảy ra tranh chấp.

"Ta lần này rời khỏi Đạo Nguyên Sơn cũng là vì một mối cơ duyên ở Trung

Vực, lần sau gặp lại, lão đạo ta có lẽ đã là Võ Tiên rồi."

Trương Tam Phong nhìn Lâm Mang, vẻ mặt tươi cười.

Hắn cũng có áp lực chứ!

Ban đầu cùng đến Ngũ Phương Vực, kết quả Lâm Mang lại có thể vượt lên

trước, hắn dù sao cũng là tiền bối giang hồ, sư tổ sáng lập Võ Đang, nói ra thì ít

nhiều cũng mất mặt.

Đều nói Võ Tiên khó đạt được nhưng đó cũng chỉ là đối với người bình thường

mà thôi, nói về thiên phú, Trương Tam Phong thậm chí còn hơn cả Triệu Thăng,

đệ tử thân truyền của Thiên Sư.

Nếu người khác nói như vậy, Lâm Mang tất nhiên không tin, nhưng lời này do

Trương Tam Phong nói ra thì sẽ không có chuyện ngoài ý muốn.

Lâm Mang cười sâu xa, chắp tay nói: "Vậy thì chúc mừng Trương chân nhân

trước."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play