Mái tóc bạc trắng bay về phía sau, đôi mắt chứa đựng sát ý cực độ.

Khoảnh khắc tiếp theo, giữa trán Vạn Trường Không hiện lên một vết máu, mặt

không cam lòng ngã xuống đất.

Vương Cổ có chút thở dài.

Ai mà ngờ được, đường đường là bang chủ Thiên Hùng Bang lại chết ở nơi này.

Ngày trước ở Đoạn Long Nhai nghe Lâm Mang muốn chặn giết Vạn Trường

Không thì hắn ta vô cùng kinh sợ.

E rằng ngay cả bản thân Vạn Trường Không cũng không ngờ Lâm Mang sẽ

chặn giết hắn ta giữa đường.

Lâm Mang tiện tay thu đao, nhìn Vương Cổ, nhàn nhạt nói: "Đi!"

"Sau khi trở về, triệu tập mọi người, chuẩn bị tiếp quản địa bàn của Thiên Hùng

Bang."

Bát Phái diễn võ trải qua nửa tháng, cuối cùng cũng đi đến hồi kết.

Các vị Chí Tôn cùng đệ tử bái biệt nhau, rời khỏi Thương Vân Sơn sau hai ngày

lưu lại Ngũ Hành Cung.

Nhưng mọi người không biết rằng, vị bang chủ Thiên Hùng Bang từng tung

hoành một thời, Vạn Trường Không đã sớm thiệt mạng.

Thậm chí, mọi người còn đang nghĩ, Thiên Hùng Bang và Ung Châu Thành

chắc chắn sẽ phải nổ ra một cuộc chiến trên giang hồ, họ còn đang mong chờ

Vạn Trường Không sẽ thể hiện bản lĩnh như thế nào.

Nhưng điều mà mọi người không ngờ tới là, họ đã trở về tông môn từ lâu nhưng

vẫn không đợi được Vạn Trường Không phản công, ngược lại là Kim Hà

Vương thị và một nhóm cường giả Ung Châu Thành đã liên hợp tấn công địa

bàn của Thiên Hùng Bang.

Đối mặt với sự liên thủ của Kim Hà Vương thị và Ung Châu Thành, Thiên

Hùng Bang hoàn toàn không phải là đối thủ, liên tục bại lui, ngay cả Vạn

Trường Không cũng biệt tích từ lâu, dường như đã biến mất không một dấu vết.

Điều này khiến mọi người bất giác cảm nhận được sự bất thường.

Chỉ là mọi người không liên hệ sự việc này với cái chết của Vạn Trường Không,

thậm chí họ cũng không nghĩ đến khía cạnh này.

Các thế lực lớn nhỏ trong Tam châu đều cử thám tử đến Thanh Châu để điều tra

sự việc này.

Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, Kim Hà Vương thị và những cường giả của Ung

Châu Thành đã mạnh mẽ chiếm được phần lớn địa bàn của Thiên Hùng Bang.

Vạn Hoa Phiêu Hương Lâu,

Trong đại điện trang nhã tinh tế, ánh nến cháy lặng lẽ, trong không khí thoang

thoảng mùi hương thơm quyến rũ.

Là hương màn Hồng Loan.

Vu Vân Lan lười biếng nằm nghiêng trên giường, màn sa màu đỏ buông xuống,

nửa kín nửa hở.

Trong đại điện, có một bà lão tay cầm gậy chống, tóc trắng muốt tết thành từng

bím tóc, búi gọn ra sau đầu.

Vạn Hoa Phiêu Hương Lâu có nhị đường, tam đàn, tứ môn, bảy mươi hai phân

đà, mặc dù đều do nữ tử tạo thành nhưng thành viên lại phân bố khắp Thanh

Châu.

Bà lão này chính là đường chủ của Vạn Hoa Đường, Vạn Hoa Phiêu Hương

Lâu.

"Lâu chủ, đến giờ vẫn chưa có tin tức của Vạn Trường Không."

Vu Vân Lan chậm rãi mở mắt, nhíu mày nói: "Điều này không giống với phong

cách của Vạn Trường Không."

"Cho dù hắn ta có mưu đồ lớn hơn nữa, cũng tuyệt đối không thể khoanh tay

nhìn Thiên Hùng Bang bị người khác thôn tính."

Đã lâu như vậy rồi mà vẫn không thấy Vạn Trường Không xuất hiện, điều này

rất bất thường.

Thiên Hùng Bang chính là tâm huyết của Vạn Trường Không, cũng là nền tảng

cho tham vọng của hắn ta, sao có thể khoanh tay nhìn Thiên Hùng Bang bị

người khác thôn tính.

Vu Vân Lan ngồi dậy, trong mắt hiện lên vẻ trầm ngâm.

Một lát sau, Vu Vân Lan đột ngột ngẩng đầu lên, ánh mắt hoảng hốt, giọng nói

hoảng loạn: "Vạn Trường Không chết rồi!"

"Cái gì?"

Bà lão trong điện kinh ngạc thốt lên, mở to mắt, không thể tin được: "Sao có

thể?!"

Dù thế nào thì cô cũng không tin Vạn Trường Không sẽ chết được.

Vu Vân Lan trong lòng cũng không muốn tin, nhưng đây lại là lời giải thích hợp

lý nhất.

Vu Vân Lan lắc đầu thở dài: "Bấy lâu nay, ta vẫn luôn sai một điều."

"Lâm Mang và Vương Cổ hai người dám ra tay với Thiên Hùng Bang, không

phải vì Vạn Trường Không không có ở đó, mà là vì Vạn Trường Không rất có

thể đã chết dưới tay hai người này."

Vu Vân Lan đột nhiên nhớ lại, khi đó ở Đoạn Long Nhai, sau khi Vạn Trường

Không rời đi, Lâm Mang và Vương Cổ cũng theo sau rời đi.

Mọi người đều cho rằng Lâm Mang đã quay trở về Ung Châu, nhưng nếu hai

người này đi giết Vạn Trường Không thì sao?

Lòng Vu Vân Lan đột nhiên chùng xuống.

"Mau đi!"

"Hãy bảo người điều tra xem có dấu vết của cuộc đại chiến nào trên con đường

dẫn đến Thiên Hùng Bang không."

Các vị Chí Tôn cường giả ra tay, dù có che giấu đến đâu thì cũng sẽ để lại dấu

vết.

Vu Vân Lan ngẩng đầu nhìn ra ngoài điện, cau mày không nói.

Diễn biến của mọi chuyện có hơi vượt quá dự đoán của cô ta, thực lực của Lâm

Mang quả là kinh người.

Không ngờ Vạn Trường Không lại chết trong tay Lâm Mang.

Ba vị Chí Tôn...

Vu Vân Lan cảm nhận được một luồng hơi lạnh thấu xương.

Bà lão gật đầu, vội vàng cung kính đáp lại, xoay người rời khỏi đại điện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play