“Chàng có!” Nhắc đến chuyện này ta lại thấy bực: “Chàng có nhớ không, lúc đó chúng ta ở nhà Dương bà bà, ta hỏi chàng thích cô nương như thế nào, chàng nói chàng thích những cô nương biết lễ nghĩa, thấu hiểu lòng người. Ta đã buồn mất một thời gian dài đấy.”
Phó Cẩm Vân “à” một tiếng, nói: “Chẳng trách mấy ngày đó nàng cứ hờ hững với ta.”
Ta thầm nghĩ, huynh còn biết là ta không muốn để ý đến huynh à. Ta đang định tiếp tục tố cáo chàng, để chàng biết chàng đã quá đáng như thế nào, thì chàng chợt ôm lấy ta.
“Hóa ra lúc đó nàng đã thích ta rồi.”
Ta ôm lại chàng, lầm bầm: “Ừm.”
Lại ngẩng đầu hỏi chàng: “Vậy còn chàng, chàng thích ta từ khi nào?”
“Không biết.” Chàng cúi đầu, trán chạm vào trán ta: “Khi ta nhận ra, thì thấy đã rất lâu rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT