“Ta thấy không phải vậy.” Bà trêu ta: “Lúc ăn cơm, cái miệng nhỏ của con dẩu lên cao lắm, có thể treo cả bình dầu lên được đấy.”
“Làm gì có!” Ta trợn tròn mắt.
“Lúc Ngô cô nương hỏi ca ca con về chuyện của con ấy.”
“... Con... con đó là...”
“Thôi được rồi, đừng giận ca ca con nữa. Huynh ấy cũng chỉ là quá lo lắng thôi, chẳng trách ai được, chỉ có thể tự trách mình.
“...”
“Đây là chú sóc nhỏ ca ca con bắt được trên đường về, nghĩ con sẽ thích nên mang về cho con đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play