Ta gật đầu, cúi nhìn y phục vải thô trên người, mái tóc tết hai b.í.m đơn sơ, đúng là hình ảnh một thôn nữ giản dị, gần gũi biết bao. 
Thấy chàng muốn đứng dậy, ta vội bước tới đỡ, cẩn thận kê gối sau lưng chàng, rồi vào bếp bưng bát cháo ra. Ta múc một thìa cháo táo đỏ, thổi nguội rồi định đút cho chàng, nhưng chàng khẽ nghiêng đầu tránh đi: “Bẩm công chúa, tay thần không bị thương.”
“Vậy được.” Ta đưa bát cho chàng. Chàng ăn rất chậm rãi, từng cử chỉ đều toát lên vẻ tao nhã, cao quý.
Ăn xong, ta dặn chàng về cái tên mới cùng câu chuyện ta bịa ra, nhắc chàng đừng để lộ sơ hở.
Ta nói: “Từ nay huynh đừng xưng hô kiểu 'bề ta bề ta' nữa. Giờ ta là muội muội của huynh, cứ gọi ta là Tiểu Đồng. Còn ta sẽ gọi huynh là Tiểu Kim.”
21
Vết thương Phó Cẩm Vân vừa lành lại, chàng đã nhận làm hầu hết việc nhà: Nấu cơm, rửa bát, quét dọn, giặt giũ. Nếu không phải còn e ngại vết thương, có lẽ chàng đã ra sân chẻ củi rồi. Thật đấy, Phó Cẩm Vân đúng là tài năng hơn người!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play