Không ngờ lúc đó ta chỉ tiện tay vơ một cái đã nhặt được thứ quan trọng như vậy.
Chàng đứng dậy chắp tay cảm tạ ta: “Đa tạ công chúa.”
Ta cũng đứng dậy, vội vàng xua tay, “Không có không có, ta mới nên cảm ơn ngươi, ngươi đã cứu ta, ta còn chưa kịp cảm ơn ngươi.” Nói xong, ta cúi đầu với chàng một cái thật sâu.
Phó Cẩm Vân lập tức sững sờ.
Ta cũng sững sờ.
Quá xấu hổ, quá xấu hổ, xấu hổ đến mức da đầu ta tê dại.
Đúng lúc ta xấu hổ đến mức không biết làm sao, Phó Cẩm Vân lên tiếng trước:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT