Quả nhiên là một đôi.
Lâm Tố nhìn ta với vẻ mặt ngạc nhiên, còn Phó Cẩm Thư lại cười khẩy. Lâm Tố quay đầu lại, nhìn về phía Phó Cẩm Thư, rồi cất d.a.o găm đi với vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Ta đưa đồ đến trước mặt nàng, nói: “Sinh nhật vui vẻ, Lâm Tố. Không biết ngươi thích ăn gì, ta và Tứ tỷ đã mua mỗi thứ một ít.” Nàng sững sờ, nhìn ta có chút khó tin. Ta đưa đồ cho nàng: “Còn có con diều này, còn có cái này cái này nữa, ngươi đợi chút nhé.” Ta lấy ra một chiếc hộp gỗ đỏ từ trong tay áo.
“Công chúa...” Lâm Tố khàn giọng nói, “Tại sao lại đối xử tốt với Lâm Tố như vậy?”
“Hả?” Ta có chút không hiểu, như vậy đã là tốt rồi sao? Nghĩ lại, trước khi gặp Phó Cẩm Thư, Lâm Tố luôn sống không mấy tốt đẹp, mẹ mất sớm, cha chỉ cưng chiều muội muội và đệ đệ cùng mẹ khác cha, tất cả những gì nàng có đều phải dựa vào bản thân mưu tính và tranh đấu.
Ta lại nghĩ đến Phó Cẩm Vân, hoàn cảnh của họ thật giống nhau, đều là mẹ mất sớm, cha lạnh nhạt. Nhưng Lâm Tố đã sớm xem nhẹ cái gọi là tình thân, còn Phó Cẩm Vân lại chìm đắm trong đó cả đời. Cả cuộc đời hắn theo đuổi cái gọi là tình thân, tình yêu, thậm chí đến mức bất chấp thủ đoạn.
Ta ngẫm nghĩ một chút, rồi cười với nàng: “Bởi vì muội đối với ta cũng rất tốt.” Ta nhìn ra bên ngoài, ánh chiều tà buông xuống, ráng chiều đỏ rực trải dài khắp một vùng trời rộng lớn: “Thôi, ta không làm phiền hai người nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT