Phó Cẩm Vân đồng ý, nhưng không giúp ta leo lên cái cây kia mà đưa ta đến phía bên kia khu rừng, đó là một khu đất cao, xung quanh nở rộ những bụi hoa cúc dại. Ta quan sát một chút, nơi này tầm nhìn tốt hơn, lại không cần phải trèo cây.
Sương sớm còn đọng nhiều, Phó Cẩm Vân dùng kiếm chặt một bó hoa cúc dại lớn, rồi trải áo choàng lên trên. Chúng ta ngồi trên áo, những bông cúc dại cao hơn thắt lưng che khuất bóng dáng của hai chúng ta. Phía trước, mặt trời từ từ nhô lên từ phía sau ngọn núi đối diện, trong phút chốc chúng ta được bao bọc bởi ánh vàng rực rỡ.
Cái lạnh của buổi sớm mai bị ánh mặt trời xua tan, ta bện một vòng hoa rồi tiện tay đội lên đầu Phó Cẩm Vân. Thấy vẻ mặt ngơ ngác của chàng, ta mới sực tỉnh, bèn giả vờ suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Đẹp không?”
Phó Cẩm Vân rất nể mặt gật đầu.
Ta nói: “Ngươi còn chưa nhìn mà.”
Ta không chịu buông tha, tiếp tục hỏi: “Ngươi còn chưa nhìn mà, nó đẹp ở chỗ nào?”
Ban đầu ta còn thấy mình có lỗi, giờ chỉ cảm thấy người trước mặt thật qua loa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT