Một câu nói của Khương Bính Cát, l.à.m t.ì.n.h cảnh lúc này của Khương Lê vô cùng xấu hổ.
Đồng Nhi đứng bên cạnh Khương Lê, thầm nghĩ tranh luận cho Khương Lê vài câu, nhưng nơi này không có chỗ cho một đứa nha hoàn như nàng nói chuyện.
Khương Bính Cát nhắc nhở mọi người ở đây, lúc trước Khương Lê tàn nhẫn độc ác bao nhiêu, một nữ tử mưu hại huyết mạch như vậy,  đến cùng làm người ta sợ hãi.
Khương Lê giống như không nghe thấy Khương Bính Cát nói, trên mặt tươi cười không chút nào giảm, cười nói với Khương Bính Cát: “Đây là đệ đệ sao? Không nghĩ tới trở về nhìn đã cao như vậy, thật đáng yêu.”
Nàng khen ngợi không giống giả bộ, nhưng vào tai Quý Thục Nhiên, lại không có ý tốt. Còn không đợi bà ta mở miệng, Khương Bính Cát đã cao giọng nói: “Ai là đệ đệ của ngươi? Ngươi là hung thủ g.i.ế.c người!”
Lời này nói một lần thì thôi, nói hai lần thì có chút chói tai. Nhất là Khương Bính Cát còn quát to lên, mặt Khương Nguyên Bách trầm xuống, nói: “Ai dạy ngươi nói chuyện như vậy?”
Khương Bính Cát cổ co rụt lại, hình như có chút sợ hãi người phụ thân này, không dám nói nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play