Điều kiện Ngụy gia không tồi, còn có xe lừa, cả nhà dựa vào xe lừa chở khách kiếm tiền cũng có thể tránh được kha khá việc đồng áng, có thể nói tiền đồ tốt hơn nhiều so với việc làm ruộng. Nhà họ liền cho thuê hết xe lừa, mỗi năm thu hoạch lương thực cũng đủ cho cả nhà chi tiêu.
Không quá khi nói, trước khi trốn chạy, Ngụy gia giống như địa chủ vậy, Lý thị cũng luôn biết nhìn lên mình không bằng ai, nhìn xuống không ai bằng mình, mấy năm không làm việc nặng, hôm nay gặp phải chuyện này, bà ấy mệt mỏi đến mức ngã quỵ.
Giang thị trong lòng bật cười, nhìn ra phía trước, mưa thu se se lạnh, có vẻ như sắp to hơn nữa, xung quanh không nhìn thấy người đi đường, không biết có phải vì trận mưa này mà các đoàn thương đội và lưu dân đều không lên đường hay không.
Bà quay sang Đường Ninh bên cạnh hỏi: “A Ninh, chúng ta có nên tìm một thôn nào đó không, đi vào hỏi mua vài chiếc áo tơi, tiện thể xem có ai bán xe lừa hay không, mua tạm một chiếc để đề phòng, đến Thương Châu rồi bán cũng được.”
Đường Ninh không ngờ Giang thị sẽ chủ động đề nghị, kinh ngạc một lát rồi gật đầu đồng ý: “Chúng ta đi về phía trước xem, nếu gặp thôn thì vào hỏi thăm.”
Loại thời tiết này, chắc hẳn mọi người đều ở nhà đợi trời tạnh.
Ý tưởng vào thôn của nàng hoàn toàn tan biến sau khi hỏi thăm ba nhà, cả nhà già trẻ đều xuống ruộng làm việc, nàng mới hoảng hốt nhớ ra, hạn hán lâu như vậy, đột nhiên có một trận mưa, bá tánh sao lại không vội vã xuống ruộng làm việc!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT