Thấy vẻ mặt hoảng sợ của hắn ta, Giang thị tức giận vỗ nhẹ vào đầu Đường Ninh: “Ngươi đừng dọa hắn! Vốn dĩ đã bị thương, bị ngươi dọa như vậy, làm sao chịu nổi!”
Đường Ninh vô tội sờ sờ mũi, liếc nhìn Lữ Đại Tráng. Gã này tuy không cao to, nhưng mang thương tích từ chiến trường về mà không qua tay đại phu nào cũng có thể đến Dương Châu, bị đánh đến hôn mê mà vẫn tỉnh lại nhanh như vậy, không nhiễm trùng không sốt, bảo hắn ta bị nàng dọa, ai tin!
Giang thị không biết suy nghĩ trong lòng Đường Ninh, vội vàng giải thích: “Đại Tráng, ngươi đừng nghe nó, chúng ta chỉ dùng một chút mưu mẹo, không đốt thành, nhiều lắm chỉ đốt một ít cây khô cỏ dại linh tinh, nha đầu này nói phóng đại thôi!”
Vừa dứt lời, từ xa vang đến tiếng bước chân, tiếng động ngày càng rõ ràng, tiếng nói chuyện cũng lọt vào tai mọi người.
“Cũng không biết ai vô đạo đức như vậy, vì quá ghét Hội Dương Bá mà phóng hỏa đốt thành, đã hai ngày rồi mà lửa vẫn chưa tắt, toàn bộ bách tính trong thành đều ra ngoài dập lửa, không cho vào thành!”
“Ai! Này thế đạo loạn, người bị bức nóng nảy làm gì cũng được! Theo ta thì cái huyện lệnh Hội Dương Bá kia thật quá đáng, giờ sự việc ầm ĩ đến thế này, tưởng chèn ép cũng không chèn ép được nữa, chúng ta đành đi vòng đường xa!”
“Vòng đường xa thì vòng đường xa, còn có thể tiết kiệm hai trăm văn tiền!”
Cô nương đang nói chuyện hăng say, quay đầu lại liền thấy Đường Ninh và những người khác, hoảng hốt chạy nhanh về phía sau cha nương và ca ca trốn.
Bỗng nhiên va chạm không đề phòng khiến cả bên đều ngây người.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play