Đường Ninh và những người khác trợn tròn mắt, đám người đánh nhau kia cũng chú ý đến Đường Ninh.
Tên cầm đầu nhìn chằm chằm lên xe lừa, mắt lấp lánh ánh xanh, gào lên: “Đừng đánh, bọn họ có lương thực, còn có đàn bà!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Giang thị và những người khác đại biến, sợ hãi ôm nhau thành một cục.
Đường Tuấn Sinh và những người khác lập tức rút dao đốn củi, hai bên giương cung bạt kiếm. Vì Đường Ninh và những người khác có vũ khí, đám người kia không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng lại luyến tiếc rời đi như vậy. Tên cầm đầu cắn răng gào lên: “Đi lấy gậy gộc tới, lương thực và đàn bà này chúng ta nhát định phải lấy! Dám phản kháng liền đánh chết hết cho ta!”
Một tên nam nhân nhát gan lúng túng hỏi: “Đại ca, lỡ gây ra mạng người thì sao?”
“Hừ! Sợ cái gì! Thời buổi này chết vài người có cái gì hiếm lạ!”
Thấy bộ dạng hoàn toàn không coi mạng người ra gì của bọn chúng, Đường Ninh bỗng dưng nổi giận, nắm chặt cán lưỡi hái lạnh lẽo trong tay nói: “Cho các ngươi một cơ hội, cút ngay! Nếu không đừng trách ta không khách sáo!”
“A Ninh...” Đỗ Xuân Nguyệt sợ hãi đến run rẩy cả người. Nàng ấy muốn cùng Đường Ninh cùng nhau chiến đấu, nhưng đối diện đều là nam nhân, ước chừng tám chín người, bọn họ hoàn toàn không đánh lại được!
Đường Chính nhìn nàng ấy sợ đến mức nói lắp, liền không tự giác đứng trước mặt nàng ấy, che tầm mắt nàng ấy, nhỏ giọng nói với Giang thị và những người khác: “Nương, lát nữa chúng ta sẽ chặn nhóm người này lại, các người hãy nhanh chóng chạy trốn, chạy đến nơi đông người, đừng quay lại!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play