Vừa nghe có bánh bao, mắt mấy đứa trẻ lập tức sáng lên, nước dãi cũng chảy ra.
Giang thị lại nhíu mày, muốn nói lại thôi.
Đường Ninh cũng biết họ đang lo lắng điều gì, bèn nhỏ giọng giải thích: “Yên tâm đi, lúc ở trong rừng không chỉ có Đại Mãng kia thu hoạch, mà ta và Đỗ Xuân Nguyệt cũng không rảnh rỗi, chỉ là chúng ta không bắt được con mồi, chỉ có thể hái thảo dược. Sau khi vào phủ thành, ta không bán đồ cho tiệm thuốc bắc, mà là tìm người rao bán, kiếm được thêm mấy chục văn.”
Mọi người đều nghe ngây người.
Lý thị sau hơn nửa ngày mới cảm thán: “Đầu óc của con bé này lớn lên như thế nào vậy, ngay cả cách kiếm tiền này cũng nghĩ ra được.”
“Nương, con thấy nàng ấy không chỉ có đầu óc mà còn đặc biệt gan dạ, chúng ta đi xa trời xa đất đều sợ hãi, mà nàng ấy còn nghĩ ra được nhiều điều như vậy!” Tiểu Táo nhất phụ họa.
Lý thị gật đầu tán thành.
Dưới sự tung hô của hai mẹ con, những người khác cũng không nói gì, Đại Mãng thì ngưỡng mộ vô cùng, còn Đường Chính và Đường Trung thì buồn bực không thôi.
Đường Trung ủy khuất hỏi Giang thị: “Nương, nương và cha có phải đã đem hết đầu óc và lá gan cho tỷ cả hay không, sao lại không cho con trai chúng ta chút nào vậy...”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT