Ninh Thừa Duẫn trực tiếp ném cuốn sách lên đầu hắn ta: “Trẫm xem ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Người tới, dụng hình!”
Đặng Tân Nghị thà hoảng sợ, cao giọng hô: “Hoàng Thượng minh giám! Tội thần thật sự không biết gì cả, trước đây là quan trên Lý đại nhân trực tiếp nói chuyện này với tội thần, chỉ nói tội thần làm việc cẩn thận, tiền đồ xán lạn, còn chúc mừng tội thần, tội thần cũng không biết vui mừng từ đâu đến, kết quả không lâu sau đã nhận được điều lệnh.
Lý đại nhân còn nói với tội thần, việc tội thần có thể thăng quan như vậy hắn ta không thể không có công, muốn tội thần tri ân báo đáp. Việc đã đến nước này, tội thần nào có thể chối bỏ lợi ích, chỉ có thể mơ hồ nhận lời. Sau này tội thần mới phát hiện việc thăng quan này hoàn toàn không phải chuyện khó khăn gì, Lý đại nhân cũng chưa từng bảo tội thần làm gì, chỉ là khi đến kỳ khảo hạch Lại Bộ, hắn ta đề bạt một số người bên dưới lên, cách làm cũng giống như trước đây Lý đại nhân dìu dắt tội thần.
Chuyện đến giờ này, tội thần chỉ biết là có liên quan đến Lý đại nhân, còn lại hoàn toàn không biết gì!”
Ninh Thừa Duẫn lập tức sai người đi bắt Ngự lâm quân Đô Đốc Lý Đức, ai ngờ Ngự lâm quân chỉ mang về một xác chết.
Ninh Thừa Duẫn tức giận, Đường Ninh híp mắt hỏi: “Lý đại nhân là bị giết hay là sợ tội tự sát?”
Một giáo úy Ngự lâm quân trẻ tuổi cung kính trả lời: “Thưa Bình Nam hầu, chức quan là ở thư phòng của Lý đại nhân phát hiện hắn treo cổ trên xà ngang, trên án thư còn có một phong thư tuyệt mệnh, thừa nhận tất cả tội trạng. Tuy nhiên, chức quan phát hiện một điều, lụa trắng dùng để treo cổ Lý đại nhân có vấn đề.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play