Nếu các ngươi muốn đi Giang Nam, vẫn nên vào phủ thành hỏi thăm trước.”
Mãi đến khi người kia rời đi, ba người vẫn đứng im tại chỗ.
Đỗ Xuân Nguyệt kéo áo Đường Ninh, nhỏ giọng hỏi: “Làm sao để qua sông đây?”
Nghĩ lại con sông có thể nuốt chửng người, Đỗ Xuân Nguyệt rùng mình sợ hãi.
Đại Mãng cũng là vẻ mặt khó xử, không nghĩ ra cách nào.
Đường Ninh còn đang rối rắm, sau một lúc lâu mới nói: “Vẫn nên vào phủ thành một chuyến, xem có thể thuê bè da đến đây đón người qua sông hay không.”
Hai người nghe vậy ánh mắt sáng lên: “Đây là một cách hay!”
“Nhưng làm thế nào để vào thành?” Đại Mãng hỏi ra vấn đề lớn nhất.
Đường Ninh liếc xéo hắn, khoanh tay: “Ngươi cũng đừng suy nghĩ, chắc chắn không được, vẫn nên để ta và Xuân Nguyệt đi, Xuân Nguyệt có lộ dẫn, lại là con gái, mặc dù kiểm tra nghiêm ngặt cũng sẽ không làm khó dễ một cô nương nghèo như nàng ấy. Ta cũng là con gái, đến lúc đó ta sẽ giả vờ câm điếc ngốc nghếch, cùng Xuân Nguyệt diễn một vở kịch, để người địa phương tiện thể mang ta theo vào, như vậy không cần lộ dẫn cũng có thể vào thành.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play