“Đa tạ mẫu phi!” Đỗ Vân lập tức cười rạng rỡ hơn cả thái dương.
Thục Phi hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Chờ Đỗ Vân đi rồi, nàng ấy mới bực bội nói với Lưu ma ma: “Định Quốc Công tài giỏi mà sao lại sinh ra một đứa con gái vô tâm vô phổi như vậy chứ?”
Lưu ma ma bật cười: “Nương nương, chẳng phải người thích thế sao? Nếu Tứ hoàng tử phi là người nhiều tâm cơ thì người mới nên lo lắng.”
Thục Phi lắc đầu, thở dài một tiếng, rồi im lặng.
Vừa đến Vĩnh Thọ Cung, Đỗ Vân đã tự nhiên đến bên cạnh Thu Trường Sinh, bắt đầu than thở: “Trường Sinh, ngươi nói Âu Dương Thanh Thanh kia có phải cố ý không, bình thường không sao cả, vừa đến trước mặt ta liền ngã, mẫu phi còn muốn ta mang theo đồ vật đi thăm nàng, hừ! Ta oan uổng quá!”
Thu Trường Sinh nhìn Đỗ Vân đang tức giận mà mỉm cười, nhẹ nhàng an ủi: “Đừng nóng giận, tuy rằng vận may của ngươi không tốt, nhưng ngươi có một người nương chồng tốt, Thục Phi cũng không ép buộc ngươi, trực tiếp thay ngươi giải quyết, bằng không ngươi sao có thể đến đây càu nhàu với ta, nếm thử cà chua này đi, chấm mật ong, ăn rất ngon.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play