Vưu Thị đầy mặt nước mắt, khóc không thành tiếng mà gật đầu lia lịa, trong mắt tràn đầy hy vọng.
Lúc này Bàng Hoa Nguyên mới phát hiện Bàng Uy ngu ngốc tự đại đến mức nào, không khỏi càng thêm chán ghét Vưu Thị, dứt khoát giả vờ như không thấy, trực tiếp bỏ đi, ngay cả những lời dặn dò đã tính toán kỹ lưỡng trước đây cũng lười nói.
Hai mẹ con trải qua một phen “sinh ly tử biệt”, Bàng Uy vẫn là một mình rời khỏi Tây Kinh.
Vưu thị còn chưa kịp thương tâm liền phải ngồi lên xe ngựa mà quản gia đã chuẩn bị sẵn để đến thôn trang.
Bàng Phù Dung từ đầu đến cuối cũng không hề lộ diện.
Bàng Hoa Nguyên đến sân của nàng tan, Bàng Phù Dung đang thất thần ôm đàn, đàn sai vài nốt.
Bàng Hoa Nguyên nhíu mày nói: “Không muốn đàn liền đùng đàn!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT