Lời nói này khiến Vưu thị và Bàng Uy tái nhợt mặt.
Bàng Hoa Hạo ở bên cạnh phụ họa nói: “Đúng vậy đại tẩu, đại ca nói đúng, nếu Hoàng Thượng truy cứu thì chứng tỏ y vẫn quan tâm đến Bàng gia, quan tâm đến Uy nhi, có trách phạt cũng tốt hơn là bị phớt lờ như vậy.”
Chỉ có cảm thấy một người không có giá trị mới có thể bị đối xử lạnh lùng như vậy.
Tâm trạng vui mừng khi đoàn tụ với con gái và con trai của Vưu thị biến mất trong nháy mắt, nằm trên bàn nức nở khóc.
Bàng Uy cúi đầu chào Vưu thị và nói: “Nương, con khiến người lo lắng, lần này thực sự là con quá ngu ngốc mắc mưu người ta, ngã một lần khôn hơn một lần, con xin nguyện lãnh phạt, người đừng lo lắng.”
Lời nói của Bàng Uy khiến Vưu thị càng thêm khó chịu.
Bàng Phù Dung thì sợ hãi, nàng ta ít khi nhìn thấy phụ thân tức giận như vậy, khi Bàng Hoa Nguyên nổi giận nàng ta đã sợ đến mức không dám nói gì, lúc này nghe Bàng Uy muốn vào cung xin lỗi, càng thêm tái nhợt, người run rẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play