Y thị nhận được chén cháo đó liền liên tục cảm ơn Giang thị.
Ăn tối xong mọi người mới giải tán.
Y thị mang theo con trai về phòng khách nghỉ ngơi, Đường Chính cũng bế theo hai đứa con, nhường lại đại sảnh cho hai huynh muội.
Đỗ Xuân Hà vội vàng hỏi: “Tiểu muội, sau khi huynh đi đã xảy ra chuyện gì? Bọn họ có bắt nạt muội không? Sớm biết những kẻ vong ân phụ nghĩa đó, lúc trước chúng ta không nên giúp!”
Đỗ Xuân Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, nín nước mắt cười an ủi nói: “Mọi chuyện đều qua rồi, kỳ thực nếu không phải bọn họ đối xử với muội như vậy, muội cũng sẽ không gặp nạn, được Đường gia cứu giúp, càng không theo họ đi chạy nạn. Nói đến đây, muội còn muốn cảm ơn họ nữa!
Đại ca, huynh cũng thấy cuộc sống hiện tại của muội rồi, không có gì phải lo lắng, nhưng muội không thể buông xuôi huynh được. huynh hãy thành thật nói cho muội biết tình hình hiện tại của gia đình huynh, nếu có thể giúp đỡ muội nhất định sẽ giúp.”
Đỗ Xuân Hà kiên quyết lắc đầu: “Hiện tại cuộc sống của huynh đã ổn định, thiếu gì cũng có thể từ từ mua sắm đầy đủ. huynh tuy không có một chân, nhưng vẫn còn hai tay, nuôi sống gia đình không thành vấn đề. Biết muội sống tốt nên huynh cũng yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT