Mọi người nhìn thấy Đường Ninh trở về, tất cả đều chạy ra giúp nàng dỡ hải sản xuống.
Đường Dương hiện tại có hải quân làm đầu mối bán sỉ, nên cũng sẽ không còn thèm thuồng mấy thứ này của Đường Ninh như trước, sau khi dỡ đồ xuống liền hỏi: “Muội định xử lý như thế nào?”
Đường Ninh lau mồ hôi, trầm ngâm nói: “Trước dọn vào trại đi, đúng rồi, đại tẩu muội sinh chưa?”
Đường Dương lớn tiếng trả lời: “Sinh rồi, là con trai, còn đang ở cữ. Tam thúc cùng A Chính bận rộn trong ruộng, tam thẩm phải lo cả chuyện nhà cửa và cửa hàng, vội đến mức chân không chạm đất. Vừa lúc biểu tẩu muội cũng mang thai, mợ liền tiếp nhận việc chăm sóc đại tẩu ở cữ. Hiện tại phần lớn những người bận rộn bên ngoài cửa hàng đều là nam giới, nữ nhân đều ở trong trại!”
Đường Ninh gật đầu, không bày tỏ ý kiến, tiếp tục hỏi: “Thôn lưu dân bên kia xây dựng thế nào rồi? Những đứa trẻ và Lãnh gia đã dọn qua chưa?”
Đường Dương gật đầu, cười ha hả nói: “Muội hỏi đúng lúc, chỉ cách đây không lâu thôn lưu dân đã thành lập, Tri phủ đại nhân tự mình đặt tên là thôn Phúc Nhạc, nói là hy vọng những người sau này sống trong thôn sẽ có cuộc sống sung túc và vui vẻ.
Ngay ngày hôm sau, cả gia đình Lãnh gia đã dọn qua đó. Cữu cữu của muội còn tặng không ít quà mừng, ngày hôm sau bốn đứa trẻ ở khách điếm cũng được Đại Tráng đưa qua đó. Ban đầu Đại Tráng còn muốn giữ chúng lại vài ngày, nhưng mấy đứa trẻ đều nói không muốn phiền toái người khác, đều là những đứa trẻ ngoan. Họ không có tiền giống Lãnh gia nên chúng ta mỗi nhà mỗi hộ đều góp một ít, giúp họ mua sắm đầy đủ đồ đạc. Vì thôn Phúc Nhạc cách đây không xa, thỉnh thoảng A Nhạc cũng sẽ mang theo ba đứa trẻ đến đây giúp mọi người làm việc nhà, và không cần bất cứ thứ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT