Tiếp theo, y lại cấp lương thực cho người dân trong thành.
Binh lính cứu tế bẩm báo với Ninh Thừa Duẫn: “Chủ tử, trong thành vẫn chưa có người dân nào chết đói, sau khi thuộc hạ tra hỏi thì phát hiện ra, vào lúc phủ thành sắp thiếu lương thực, họ đều phát hiện ra lương thực cùng một ít thịt khô trứng gà trong viện nhà mình, có người âm thầm tiếp tế cho toàn bộ người dân trong thành.”
“Là ai?” Ninh Thừa Duẫn nhíu mày hỏi.
Ai có bản lĩnh lớn như vậy, cứu tế đại quy mô dưới mí mắt Khâu Trác mà không bị phát hiện, còn nữa, nuôi sống cả bá tánh một thành cần bao nhiêu lương thực? Vậy người đó lấy lương thực ở đâu ra?
Binh lính lắc đầu: “Thuộc hạ không biết, hỏi rất nhiều người, người dân đều nói lúc phát hiện đồ vật không nhìn thấy người nào, họ đều giấu đi, sợ người xung quanh phát hiện, mỗi nhà mỗi hộ đều cho rằng chỉ có nhà mình được cứu trợ, nhưng thực tế nhà nào cũng có.”
Khóe miệng Ninh Thừa Duẫn giật giật, cúi mắt nói: “Bản công tử không tin rằng đối phương lại lợi hại như vậy, nhất định sẽ có người phát hiện manh mối, hỏi lại, tra lại.”
“Tuân lệnh!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT