Nghĩ đến đây, Đường Ninh dứt khoát đi qua cánh cổng nhỏ phía đông, đi lên một con đường đá xanh rộng rãi, vòng qua một khu vườn nhỏ đi vào khu đất trung tâm của tòa nhà.
Lại dựng tai cẩn thận lắng nghe, cuối cùng nàng phát hiện ra một sân có tiếng động.
“Tỷ ơi, lương thực của chúng ta sắp hết rồi, chúng ta đã đi qua tất cả những tòa nhà lớn, những thứ ăn được bên trong đều bị dọn sạch, quần áo, chăn đệm cũng dần dần hết, có người đã đi trước chúng ta một bước, bây giờ càng ngày càng ít thứ tìm được, hơn nữa trời đang có tuyết rơi, ngay cả rau dại cũng không có, nếu cứ thế này, chúng ta sẽ không thể chịu nổi nữa.” Giọng nói của một nam hài vang lên.
Sau một lúc lâu, mới có tiếng cô nương: “Thật sự không còn cách nào khác, ta sẽ đi bán mình, ít ra cũng có thể đổi được chút lương thực cho các mọi người, chỉ có sống sót mới có hy vọng!”
Khi cô nương nói lời này, giọng nói run rẩy.
Ngay lập tức, một đám người ồn ào ngăn cản: “Tỷ không thể đi, chúng ta thà chết đói cũng không thể để tỷ bán mình.”
“Đúng vậy, Nguyệt Nhi mới vào thanh lâu hai tháng mà đã không thấy người, chúng ta không thể để tỷ đi chịu chết!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT