Thủ vệ trại hôm nay là Đường Chính và Đại Mãng dán tai vào cửa trại.
Tiếng gõ cửa ngày càng gần, nhanh chóng đến trước mặt, đồng thời Đường Chính và Đại Mãng cũng nghe thấy tiếng hét của người kia: “Cướp biển đến rồi, cướp biển đến rồi, mau chóng trốn đi, mau chóng trốn đi...”
Đường Chính tái mặt nhìn Đại Mãng: “Nghe rõ chưa? Hắn nói cướp biển!”
Đại Mãng nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, là cướp biển tới, A Chính ca, ngươi trở về báo tin cho mọi người, ta trước tiên sẽ thủ.”
Đường Chính tuân lệnh, trước khi rời đi dặn dò: “Nếu có tình huống gì thì trực tiếp kéo chuông báo động, như vậy mọi người đều có thể biết được.”
Đại Mãng vỗ ngực bảo đảm, Đường Chính lúc này mới nhanh chóng rời đi. Khi đi qua khu rừng, hắn hô lớn với đám người của lão đại phu: “Cướp biển tới rồi, mọi người mau chóng trở về, chúng ta cùng bàn bạc cách đối phó.”
“Cướp biển sao lại đến rồi?” Đỗ Xuân Nguyệt cảm thấy có chút khó hiểu, bọn họ đến Lĩnh Nam cũng không phải một sớm một chiều, cướp biển chỉ là tồn tại trong truyền thuyết mà thôi, vậy mà lại xuất hiện thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT