Đại Mãng còn chưa kịp phản ứng, đau đến nhe răng trợn mắt, bất mãn chất vấn: “Ngươi làm gì?”
Đường Ninh tức đến mức tưởng chừng trợn trắng mắt, tức giận nói: “Ông trời đã đưa tức phụ đến trước mặt ngươi rồi, ngươi còn mù quáng không nhìn thấy, xứng đáng bị bá nương nhắc mãi!”
Đại Mãng cũng không phải ngốc thật, chỉ là không nghĩ đến chuyện đó mà thôi. Nghe lời của Đường Ninh, hắn liền trừng mắt nhìn La Hiểu Đình.
La Hiểu Đình hiểu ý cha nương, không khỏi cúi đầu e thẹn.
La lão nhị rèn sắc khi còn nóng, tiếp tục nói: “Nguyên lai ân công chưa từng hôn phối, nếu là ân công không có ái mộ cô nương khác, có thể suy xét nha đầu nhà ta không? Nói thật, nha đầu nhà ta rất có khả năng làm việc, trong nhà ngoài ngõ một tay lo liệu, dung mạo cũng không tệ, quan trọng nhất là tính tình thành thật, đoan trang, không có tâm địa gì xấu xa, bằng không cũng sẽ không bị đường tỷ mình lừa gạt.”
Đại Mãng cũng không phải không có người mai mối, nhưng mỗi lần đến đều là bà mối, khen đối phương đến mức hoa mĩ, kết quả vừa nhìn thấy người thật liền như phế phẩm, dần dần hắn cũng thấy phiền chán.
Việc công khai mang theo cô nương đến cửa cầu hôn như vậy vẫn là lần đầu tiên, nhất thời hắn cũng không biết nói gì, nhưng đối với La Hiểu Đình hắn tuy không có cảm giác gì, cũng không phản cảm, nghĩ đến việc nương già ở nhà giục giã hôn nhân như lửa đốt, đầu óc nóng lên liền nói: “Việc này phải hỏi qua cha nương ta mới được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT