“Ngươi không biết?” Chưởng quầy có chút nghi ngờ.
Thu Cảnh Minh vội giải thích: “Ta đã đi khỏi nơi này lâu rồi, hôm nay mới đến đây, bằng không cũng không có những thứ hải sản tươi sống này.”
Chưởng quầy bừng tỉnh, lẩm bẩm nói: “Đã đi rồi còn trở về làm gì! Hiện tại trấn Đồng Thủy chúng ta cũng không phải là thị trấn nhỏ nghèo nàn trước kia, trấn chúng ta còn có một vị thân vương! Dìu già dắt trẻ ở tại phủ đệ lớn nhất trên trấn, ngoài thân vương còn có không ít hoàng thân quốc thích, quý tộc, văn võ bá quan, phú thương...”
Dù sao hiện tại trên trấn hầu như không có người nghèo, vì vậy nếu ngươi không có tí tiền nào thì đúng là không thể ở được, nhân lúc trời sáng sớm hãy nhanh chóng ra khỏi thị trấn, bằng không ban ngày nhiều quý nhân coi chừng đụng phải!”
Chưởng quầy tuy rằng có vẻ khinh thường, nhưng vẫn là nói một số lời nhắc nhở.
Thu Cảnh Minh vô cùng cảm kích, lại hỏi: “Vậy hiện tại lí trưởng trên trấn vẫn là Quách Lí trưởng sao?”
Chưởng quầy lắc đầu, “Quách Lí trưởng đã sớm không làm nữa! Từ khi thân vương đến trấn chúng ta, hắn chính là trời ở đây, tự nhiên là muốn cho ai quản thì cho ai quản!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play