Đỗ Bách Lương không trả lời mà hỏi: “Có nước không?”
Đường Ninh gật đầu: “Ta sẽ đun cho các vị một ít nước suối. Nước suối ở đây rất ngọt thanh, pha trà cũng có vị ngọt ngào đặc biệt.”
Mọi người nghe vậy, tinh thần phấn chấn trở lại và cùng Đường Ninh vào lều tranh.
Uống một chén trà, Trần sư gia mới cảm thấy như được hồi sinh.
Đỗ Bách Lương nhớ đến những thửa ruộng bậc thang mà ông ấy vừa nhìn thấy và hỏi: “Ý tưởng trồng trọt trên núi cũng là do ngươi nghĩ ra à?”
Đường Ninh gật đầu: “Cũng là do bất đắc dĩ! Trước đây đại nhân không cho chúng ta khai hoang, toàn bộ trại tử đều là núi, chúng ta chỉ có thể khai phá núi. Tuy nhiên, xin người yên tâm, chúng ta không dám san bằng cả ngọn núi, chỉ khai phá một mặt hướng dương mà thôi, không ảnh hưởng gì.”
Đỗ Bách Lương vẫy tay nói: “Ta không quan tâm đến cái này, mà là liệu sườn núi này có thể trồng được lương thực hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play