Cao thị mới nhẹ nhàng thở ra, trên mặt hiện ra nụ cười, bà ấy dịch dịch chăn, nói: “Nương đi trước sang chỗ cô mẫu con, con hãy nghỉ ngơi cho kỹ, tiết trời xuân se lạnh, tuy Triều Châu tương đối ấm áp, nhưng con đang mang thai, cũng cần chú ý nhiều hơn.”
Giang Oanh hỏi một câu: “Nương, sau này các người có phải không đi nữa đúng không?”
Cao thị mỉm cười gật đầu: “Không đi nữa rồi! Tuy nhiên, sau này sắp xếp như thế nào còn phải nghe ý cha con.”
Giang Oanh lập tức nở nụ cười, hài lòng buông tay Cao thị.
Cao thị đi ra ngoài sân, thấy Chu thị còn đang bận rộn trong gian nhà phụ, tiện thể đi tham quan một chút cấu trúc của gian nhà này, liên tục khen ngợi: “Gian nhà này rộng rãi thoáng mát hơn nhiều so với nhà trước của chúng ta! Nhìn cũng chắc chắn, không cần phải sửa sang gì.”
Chu thị nghe vậy liền cười, nói: “Cũng không hẳn vậy! Lúc trước vì xây dựng nhà mà A Ninh chịu không ít vất vả, mỗi ngày đều ra biển đánh bắt cá kiếm tiền, từng viên gạch từng viên ngói ở đây đều là do nó lo liệu, bằng không chúng ta không thể có bản lĩnh xây dựng được loại nhà này.”
Cao thị sửng sốt một chút, vội hỏi: “Lúc nãy cũng chưa thấy A Ninh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play