Đường Ninh không thèm quan tâm đến đánh giá của họ, vẫn bận rộn với việc của mình.
Cho đến khi mặt trời lên cao, ngư dân thường đi đánh cá vài ngày vẫn chưa lên bờ, ăn uống đơn giản trên thuyền. Đường Ninh cũng vậy, từ khi hạ lưới đánh cá, nàng vẫn luôn câu cá một cách vui vẻ thoải mái, thỉnh thoảng lấy bánh nhân thịt ra ăn, hoặc nấu một ấm trà, hoặc mì nước, nhưng lại khiến đám ngư dân nhìn chằm chằm nàng thèm thuồng.
“Đại ca, nàng ta đó thật quá đáng ghét! Ăn ngon thế!” Một gã nam nhân nhìn chằm chằm vào chiếc bánh nhân thịt trong tay Đường Ninh, hai mắt sáng rực, hận không thể lao ngay vào.
Những người khác cũng thèm, nhưng không quá kích động, có người cau mày cẩn thận nói: “Một tiểu cô nương tự mình xuống biển đã là chuyện lạ, lại mang theo thức ăn ngon như vậy, nhìn là biết không phải gia đình nghèo. Còn nữa, các ngươi có phát hiện ra không, từ khi nàng ta đến đây, tần suất tuần tra hải dương ở khu vực lân cận đã tăng lên.”
Lời này vừa dứt, mấy người lập tức nhìn về phía thuyền tuần tra. Thật may mắn là họ để ý, nếu không lệnh bài bị thu hồi thì họ sẽ khó mà kiếm được cơm ăn.
Phát hiện này khiến cho đám người nảy sinh vài phần kiêng kỵ với Đường Ninh.
Đường Ninh lại dương dương tự đắc. Sau khi thu hoạch con cá mú đen đầu tiên, nàng lại câu được hai con cá đù vàng và một con cá mú vây vàng. Những con cá này khác với cá nước ngọt, mỗi loại có sự khác biệt lớn về hình dạng và kích thước. Khi câu được một con cá mà nàng không biết có độc hay không, nàng phải chờ hệ thống xác nhận mới dám thu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play