Lời nói này nhắc nhở Hoàng Chí Hành, y lập tức cau mày, chìm vào suy tư.
Không chờ y suy nghĩ kỹ, Đường Ninh liền hỏi: “Hoàng đại nhân, người sẽ cho chúng ta toàn bộ mảnh đất đó phải không? Sau này trại tử kia sẽ do chúng ta quản lý chứ?”
Nàng cố ý thay đổi khái niệm.
Hoàng Chí Hành gật đầu ngu ngơ, lấy lại tinh thần mới phát hiện mình đã sập bẫy của Đường Ninh, tức giận đến mức muốn hộc máu, nhưng nhóm người này đã được Tri phủ đại nhân chào hỏi trước, y cũng không dám nói gì, hơn nữa lo lắng Đường Ninh sẽ náo loạn chuyện này trước mặt Tri phủ đại nhân, có chút chột dạ, chỉ có thể thừa nhận, tức giận thổi râu trừng mắt, “Ngươi muốn nói gì?”
Đường Ninh hoàn toàn không phản ứng với thái độ của Hoàng Chí Hành, nói thẳng: “Ta đã khảo sát thực địa một chút, phát hiện nơi đó tứ phía núi non bao bọc, xung quanh đều là núi, chỉ có một con đường nhỏ xuống núi thông ra bên ngoài.
Người cũng thấy rồi, chúng ta đều là những thường dân tay trói gà không chặt, dù sao cũng phải có cách kiếm sống chứ?”
“Vậy thì sao?” Hoàng Chí Hành đề phòng Đường Ninh, luôn cảm thấy nha đầu này mưu mô nhiều, khó lòng đề phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play