Quách lí trưởng tự giễu với giọng điệu chua xót, Đường Ninh giật mình, không đợi nàng tiếp tục đặt câu hỏi, ông lão đã nói một cách thấm thía: “Ta biết ngươi là một cô nương có bản lĩnh, nhưng ngươi phải biết rằng, thế đạo này không phải một người nỗ lực là có thể thay đổi được, kẻ trên bất chính thì kẻ dưới chịu oan, cây đại thụ che trời đã mục ruỗng, một chiếc lá cây liệu có thể làm được gì?”
Thay vì lo lắng cho những chuyện đó, tốt hơn hết hãy lo cho người nhà của ngươi. Dù sao cũng là chúng ta nợ một nhà các ngươi, hiện tại lão phu cho ngươi một con đường sáng.”
“Cái gì?” Đường Ninh theo bản năng hỏi.
Quách lí trưởng đột nhiên mở mắt, bắn ra một tia sáng sắc bén, “Rời khỏi Giang Nam! Rời xa Tây Kinh và biên giới, nơi nào an toàn thì hãy đến đó, lão phu vẫn là lí trưởng thôn xóm này, có thể giúp các ngươi làm lộ dẫn, nếu muộn chỉ sợ các ngươi muốn chạy đều không được!”
“Rời khỏi Giang Nam” Đường Ninh nhíu mày, trong lòng lại nhớ đến những lời Thu Cảnh Minh đã nói với nàng trước đây, xem ra lần này không thể không đi.
Quách lí trưởng không nói thêm gì nữa, trên thực tế việc ông lão có thể giúp Đường Ninh một nhà làm lộ dẫn đã là rất tốt rồi, Đường Ninh cũng không phải kẻ vô ơn, hiểu rõ lẽ đương nhiên sẽ tuân theo.
Nếu phải rời đi, tự nhiên là muốn đi theo một vài người quen biết, ở Huyện An Hồng lâu như vậy, nàng vẫn chưa quen biết bao nhiêu người, người đánh mà nàng hay thuê thuyền đánh cá là một ví dụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT