Tằng Phán nghe xong càng ngốc hơn.
Đỗ Huyện Lệnh ra vẻ vô tội, lẩm bẩm nói: “Chính là... Chính là chúng ta cho rằng thôn Bình Nguyên năm nay lại xảy ra lũ lụt nghiêm trọng giống như năm ngoái, báo cáo sổ sách ta liền nói hơi quá đà, nhưng mà sự thật không phải như vậy.”
“Cái gì?” Tằng Phán hoảng sợ đến mức cả người bắn lên, không thể tin nổi nói: “Ngươi có phải bị úng não rồi hay không, thế mà lại phạm sai lầm cấp thấp như vậy? Ngươi có biết việc này truyền đến Tây Kinh sẽ có kết quả gì không, cái đầu của ngươi có khi cũng giữ không nổi! Vậy mà còn có mặt mũi giáo huấn ta sao?”
Đỗ Huyện Lệnh vô cùng xấu hổ, cười gượng nói: “Cho nên nói chức Binh Bộ Thượng Thư của ngươi càng không thể bỏ, huynh đệ, sau khi sự việc xảy ra ta cũng đã suy nghĩ kỹ rồi, tất cả ta sẽ gánh vác, ta đã tính toán sẽ đến Lĩnh Nam phụng dưỡng lão sư, việc ở huyện An Hồng này chỉ có thể giao cho ngươi!”
“Ý gì?” Tằng Phán khó hiểu, tổng cảm thấy lòng hoảng hốt, vô cùng bất an.
“Chính là...” Đỗ Huyện Lệnh nói lấp la lấp lửng, nói nửa ngày, nước miếng cũng khô, Tằng Phán mới nghe rõ ràng, cả kinh hít một hơi, “Ngươi này thằng ngốc! Khi nào thì ngươi cũng biết chơi mưu mô quỷ kế và giả chết trốn chạy! Sao ngươi không lên trời cho rồi!”
“Ta đây cũng là không có cách nào! Ngươi nói ta nếu là người độc thân thì không sao, nhưng ta còn có vợ con, không thể vì mình mà liên lụy cả nhà! Bây giờ chỉ có thể “lấy chết tạ tội”, hơn nữa nói thật, bọn họ nhìn chằm chằm vào ta, ta nghĩ xoay người cơ hồ là không có khả năng, còn không bằng đi Lĩnh Nam tìm lão sư cho thực tế!” Đỗ Huyện Lệnh nghĩ đến kế hoạch của mình, không khỏi có chút đắc ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT