“Chủ nhân, sao người lại từ chối Tiểu Húc nữa rồi? Người trước đây đâu có như vậy!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Phụ thân không phải rất thích mẫu thân sao? Tại sao lại từ chối mẫu thân hết lần này đến lần khác? Ngủ chung thì có gì không tốt? Tước Tước thích ngủ cùng với Vũ Vũ lắm mà!”
Hòa Tước và Cốc Vũ nhìn thấy Ngọc Thanh Hàn lại từ chối Ôn Húc, làm Ôn Húc không vui, cả hai lập tức tỏ vẻ bất mãn. Ánh mắt họ nhìn Ngọc Thanh Hàn như đang nhìn một kẻ phụ tình.
“Ôi, ôi, ôi, vẫn là hai con tốt nhất, hiểu lòng ta nhất~” Ôn Húc dang tay ôm mỗi người một bên, cọ cọ mặt vào hai đứa nhỏ, xúc động không thôi.
Ngọc Thanh Hàn không còn gì để nói, khóe môi giật giật, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Hòa Tước và Cốc Vũ. “Trẻ con thì hiểu cái gì?”
“Trẻ con cái gì? Chủ nhân đã thấy đứa trẻ nào trăm tuổi chưa?” Cốc Vũ vừa nói vừa ngẩng đầu, ưỡn ngực đầy kiêu hãnh.
“Đúng đó! Phụ thân đã thấy đứa trẻ nào hai trăm tuổi chưa?” Hòa Tước phối hợp nhịp nhàng, cũng ưỡn ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play