Những ngày gần đây, lá gan của Ôn Húc lớn lên không ít. Tất nhiên, trong lúc trò chuyện bình thường thì cậu không dám nói lời quá đáng, nhưng vào những khoảnh khắc thế này, buông lời trách móc lại giống như đang trêu ghẹo.
Ngọc Thanh Hàn không những không tức giận mà còn trở nên phấn khích hơn.
Cơ thể hắn từ từ hạ xuống, gần như áp sát Ôn Húc, nhưng vẫn không đè lên người cậu mà chỉ chống tay giữ khoảng cách.
Mái tóc đen dài rũ xuống hai bên đầu Ôn Húc, giọng nói trầm thấp đầy từ tính vang lên bên tai cậu: "Nếu lúc này còn phải giữ thể diện, chẳng phải sẽ mãi mãi không nếm được mỹ vị hay sao? Ai bảo A Húc của vi sư lại ngon lành đến thế này."
Ngọc Thanh Hàn vừa nói vừa cúi đầu, lại một lần nữa khóa chặt đôi môi đỏ mọng ướt át của Ôn Húc bằng một nụ hôn.
Đầu của Ôn Húc vô thức ngả ra sau, những ngón tay mảnh mai trắng trẻo nhẹ nhàng bám lấy ga trải giường lụa bên dưới.
Nụ hôn lần này mạnh mẽ, dứt khoát, không còn chút dịu dàng nào như trước. Có lẽ vì lúc này nằm trên giường tiện lợi hơn đứng rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT