Vân Bách Hoa lại không phải lần đầu tiên nhận thức Ngọc Thanh Hàn, đương nhiên biết tính cách lạnh nhạt vô tình của hắn.
Nhưng những lần trước nàng đến dâng rượu, dù vẻ mặt hắn không mấy hòa nhã, ít nhất cũng sẽ nếm thử vài ngụm rượu, thậm chí có lúc còn chịu ngồi xem nàng ấy khiêu vũ.
Dù Ngọc Thanh Hàn đối đãi nàng ấy như một vũ cơ tầm thường, chỉ cần có thể ở lại Phi Vũ Điện thêm chút thời gian, được ở gần hắn thêm một khắc, nàng ấy cũng cảm thấy mãn nguyện.
Thế nhưng lần này, Ngọc Thanh Hàn lại trực tiếp lạnh lùng đuổi nàng ấy đi, giọng nói lạnh tựa băng tuyết.
Điều đó khiến trong lòng Vân Bách Hoa cảm thấy tổn thương. Trên khuôn mặt kiều diễm thoáng hiện lên vẻ thất vọng. Nàng ấy nhẹ giọng nói, mang theo chút ấm ức:
"Tông chủ hôm nay sao lại lạnh nhạt như vậy? Trước đây, ngài đều nếm thử vài ngụm rượu, còn cho thiếp thân lời nhận xét. Hôm nay lại đuổi thiếp thân đi ngay, thật khiến thiếp thân đau lòng."
Giọng nói mềm mại, ngọt ngào như oán trách, kết hợp với ánh mắt ngấn lệ, làm Ôn Húc bất giác nhớ đến những bộ cung đấu mà trước đây đồng nghiệp nữ của cậu thích xem.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT