Ngọc Thanh Hàn nhìn vẻ mặt phẫn nộ dâng trào của tiểu đồ đệ, bất đắc dĩ khẽ nhếch môi, vừa buồn cười vừa không biết làm gì.
"Trí tưởng tượng của A Húc quả là phong phú quá mức, lại có thể nghĩ đến cả bước cướp lễ thành thân."
Ôn Húc mở to đôi mắt, vẻ mặt có chút ngây thơ: "Nỗi lo lắng của con rất hợp lý mà! Nếu con là Hoa Sương, trong lòng không muốn từ bỏ, muốn giành được người, thì chắc chắn sẽ đến cướp lễ thành thân, đây là cơ hội cuối cùng!"
Ngọc Thanh Hàn: "Ai nói đó là cơ hội cuối cùng, sau khi kết hôn cướp cũng được mà."
Ôn Húc lập tức ngả đầu về phía sau: "Sư tôn, người nói vậy là ý gì? Chẳng lẽ người còn muốn đợi sau khi chúng ta kết hôn rồi đi gặp riêng Hoa Sương sao?"
Khóe miệng Ngọc Thanh Hàn lại giật giật, không nhịn được đưa tay véo mạnh khuôn mặt mịn màng trơn láng của tiểu đồ đệ: "Ngươi đang liên tưởng thế nào mà nghĩ vi sư sẽ đi gặp riêng Hoa Sương, chuyện vô lý như vậy? Nếu vi sư quan tâm đến Hoa Sương thì cần gì phải đợi đến sau khi kết hôn?"
Ôn Húc đảo con ngươi, nói: "Biết đâu là để tìm kiếm cảm giác mạnh thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play