"Cảnh sắc Tam Giác Đen thật sự rất đẹp." Thời Dư nhìn ánh sáng của những ngôi sao trên bầu trời dần dần chiếu xuống mặt đất, vươn vai ngáp một cái.
Ánh sáng nuốt chửng bóng tối, những tàn tích đổ nát cuộn lên trong làn khói bụi, là một vẻ đẹp tuyệt mỹ sau khi trải qua sinh tử.
Tạ Dữ Nghiên kéo cổ áo lên, vừa vặn che đi một vết đỏ nhạt, tiếp lời cô: "Nếu em thích, sau khi mọi chuyện kết thúc, có thể đến đây ở một thời gian."
Thời Dư hơi ngạc nhiên, nghiêng đầu nhìn anh, thấy anh vẫn mang vẻ thanh lãnh, cao quý như thường, liền không nói không rằng nắm lấy cổ tay anh. Trong chớp mắt, cô đã ngồi trên người anh, giọng nói trầm thấp cắn nhẹ vào tai anh: "Hôm nay em sẽ đi làm một việc lớn, không có lời động viên nào sao?"
Tư thế này thật sự có chút ái muội, Tạ Dữ Nghiên không tự nhiên quay mặt đi, nhưng khi ánh mắt chạm đến ánh sáng của những ngôi sao xa xa, anh lại ôm lấy eo Thời Dư, xoay chuyển tình thế.
Liếc thấy sự hưng phấn dâng lên trong mắt cô, khóe mắt Tạ Dữ Nghiên thoáng hiện nụ cười bất đắc dĩ, nhẹ nhàng đặt môi lên mi tâm cô: "Anh đợi em, Thời Nguyên soái."
Nói xong, anh lại thì thầm một câu, giọng nói nhỏ đến mức gần như bị gió cuốn đi, nhưng Thời Dư lại đột nhiên mở to mắt, hai tay buông lỏng, nằm vật ra trên tấm nệm êm ái, lộ ra vẻ mặt mặc người xâu xé, còn bắt đầu làm nũng: "Em không ngại bây giờ—"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT